Hôm đó là một ngày vất vả. Tôi dạy nguyên ngày và trở về trong trạng thái gần như kiệt sức. Nằm trên căn gác của phòng trọ, lòng bỗng nghĩ bâng quơ… Rồi tôi cảm tác ra bài thơ này.
Lúc trước có đăng bên Facebook, giờ tìm lại thì chẳng thấy đâu. Thôi thì cứ lưu bên Blog này, coi như là một kỷ niệm, cũng để tự nhắc mình luôn luôn cố gắng vậy!
QUE DIÊM
Ta là một que diêm
Sinh ra là để cháy
Dù biết rằng khi ấy
Thoáng chốc sẽ thành tro.
Nhưng ta không sầu lo
Nhưng ta không hối hận
Không bừng cháy một trận
Diêm sinh ra làm gì?
Hãy cháy đi cháy đi
Xua giá băng đang tới
Đuổi bóng đêm tội lỗi
Thắp ngọn lửa yêu thương!
(Sài Gòn, 2012)